Câu nói “con ai mà chẳng giống cha, cháu nào mà chẳng giống bà giống ông” thể hiện tính chất khách quan, kế thừa của quy luật nào trong phép biện chứng duy vật?

Câu nói “con ai mà chẳng giống cha, cháu nào mà chẳng giống bà giống ông” thể hiện tính chất khách quan, kế thừa của quy luật nào trong phép biện chứng duy vật?
Câu nói “con ai mà chẳng giống cha, cháu nào mà chẳng giống bà giống ông” thể hiện tính chất khách quan, kế thừa của quy luật nào trong phép biện chứng duy vật?

Câu nói “con ai mà chẳng giống cha, cháu nào mà chẳng giống bà giống ông” thể hiện tính chất khách quan, kế thừa của quy luật phủ định của phủ định.

Quy luật phủ định của phủ định là quy luật phát triển tất yếu của mọi sự vật, hiện tượng trong tự nhiên, xã hội và tư duy. Quy luật này chỉ ra rằng, sự phủ định của sự phủ định là sự kế thừa có chọn lọc, tích cực những yếu tố hợp lý của sự vật cũ, đồng thời loại bỏ những yếu tố tiêu cực, lạc hậu để tạo ra sự vật mới có chất lượng cao hơn, phát triển hơn.

Trong câu nói trên, “cha” và “bà, ông” là sự vật cũ, “con” và “cháu” là sự vật mới. Sự vật mới kế thừa những yếu tố hợp lý của sự vật cũ, đó là những đặc điểm về hình dáng, tính cách, tư duy… của cha, bà, ông. Đồng thời, sự vật mới cũng loại bỏ những yếu tố tiêu cực, lạc hậu của sự vật cũ, đó là những khiếm khuyết, hạn chế của cha, bà, ông.

Ví dụ, một người con sẽ kế thừa những đặc điểm về ngoại hình, tính cách, năng khiếu… của cha mẹ. Tuy nhiên, người con cũng có thể phát triển những đặc điểm đó theo hướng tốt đẹp hơn, phù hợp với hoàn cảnh xã hội hiện tại.

Như vậy, câu nói “con ai mà chẳng giống cha, cháu nào mà chẳng giống bà giống ông” thể hiện tính chất khách quan, kế thừa của quy luật phủ định của phủ định. Sự vật mới kế thừa những yếu tố hợp lý của sự vật cũ, đồng thời loại bỏ những yếu tố tiêu cực, lạc hậu để tạo ra sự vật mới có chất lượng cao hơn, phát triển hơn.